Thứ Ba, 13 tháng 10, 2020

Cà phê Cây Bàng

Trong những quán cà phê bên sông Đồng Nai ở Biên Hòa thì Cây Bàng là một trong hai quán lâu năm nhất (quán còn lại là Hải Âu). Nếu không xét đến điểm chung là cảnh quan nhìn ra sông Đồng Nai mà tất cả các quán cà phê dọc sông đều có (rất tuyệt vời) thì so với các quán khác Cây Bàng là một quán... khá tệ. Cà phê không ngon (nhưng vẫn mắc tiền), chỗ ngồi sơ sài, mỹ thuật ở mức trung bình... Thế nhưng đó lại là nơi tôi thường đến uống cà phê!

Uống cà phê nó lạ thế đó các bạn. Ta đến quán vì chỗ đó quen thuộc. Có thể là chỗ ngồi quen, có thể là nơi đó có những người quen.

Cà phê Cây Bàng nằm trong một con hẽm nhỏ gần trường tiểu học Nguyễn Du, quay mặt ra sông Đồng Nai. Quán thuộc loại cà phê sân vườn, nhưng thật ra không có vườn, chẳng có cây cảnh, cũng chẳng có những tiểu cảnh đáng kể làm tăng vẻ mỹ quan thiên nhiên. Ngoại trừ những cây thật to vươn mình và xõa bóng ra dòng sông.

Vâng, bạn đoán đúng rồi. Đó là cây bàng!

Cây bàng và dòng sông - Ảnh: PHN

Khách ở đây thường là những người đứng tuổi. Không gian yên ả, trầm lắng. Bạn có thể ngồi một mình, lặng im suốt buổi để nhìn dòng sông Đồng Nai lững lờ, nhìn những chiếc lá bàng rơi lả tả theo chiều gió...

Điều thú vị tôi muốn kể với bạn ở đây là: nơi quán Cây Bàng buồn tênh ấy ngày nào có một nhà thơ nữ đã ngồi lặng lẽ và viết nên một bài thơ tuyệt hay, được nhiều người yêu thích.

Đó là bài thơ Cây bàng bên dòng sông Đồng Nai của Khương Hà

Cây bàng bên dòng sông Đồng Nai


Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Đã viết bao nhiêu lá thư tình
Gửi xuống lòng sông
Chờ đợi?
Con nước cứ cuốn trôi mất niềm hy vọng
Mong manh - như tình yêu của em.

Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Đã khóc bao nhiêu giọt nước mắt ?
(Nỗi đau thật ra có hình hài)
Mỗi trái bàng rơi là mỗi lần se thắt
Sông vẫn vô tâm nhận chìm tất cả
Và im lặng - như anh.

Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Mải miết dang rộng vòng tay
Rợp mát khúc sông này
Để nhận về chút hững hờ gió thổi
Chút hững hờ đủ làm run rẩy
Đủ làm trái tim đau
Em vẫn hiểu từ lâu
Chỉ biết dang tay thì làm sao giữ nổi
Khi tình yêu cần ích kỷ cho mình!

Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Mặc mùa hạ ghim nghìn mũi tên mưa
Mặc mùa thu những lá thư vàng úa
Giọt nước mắt theo mùa đông cằn cỗi
Vẫn âm thầm khắc khoải
Nuôi dưỡng ngọn lửa xanh
Đợi mùa xuân để bừng cháy trên cành
Như tình yêu em dành cho anh
Đâu chỉ vài ngày...

Anh có biết cây bàng yêu dòng sông Đồng Nai?
Mà dòng sông cứ xuôi về biển cả
Không hiểu nổi một điều nghiệt ngã:
Phía xa khơi sẽ tan mất chính mình. 
 
Khương Hà

(ảnh minh họa và thơ được trích từ blog của Khương Hà)

Phạm Hoài Nhân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét